YT-ZMIENNA PROGNOZOWANA, XT-ZMIENNE NIEZALEŻNIE PROGNOZUJĄCE, A-ALFA-PARAMETR, $\overset{\overline{}}{X}$– X ŚRED. V* KRYTYCZNA WART WSPÓŁ. ZMIENN. METODA ELIMINACJI ZMIENNYCH QUASI-STAŁYCH (MUSZĄ SIĘ DOSTATECZNIE ZMIENIAĆ ŻEBY WCHODZIĆ DO MODELU)- SPRAWDZA SIĘ PRZEZ WSPÓŁCZYNNIK ZMIENNOŚCI ⱴ= $\frac{\delta}{\overset{\overline{}}{x}}$ ZAD.NOWAK 1.2 DANE SĄ NASTĘPUJĄCE OBSERWACJE ZMIENNYCH X1 X2 X3 KANDYDUJĄCYCH DO ROLI ZMIENNYCH OBJAŚNIAJĄCYCH MODEL PRZY KRYTYCZNEJ WART. WSPÓŁ. ZMIENNO. V*=0,1. OCENIĆ PRZYDATNOŚĆ POSZCZEGÓLNYCH ZMIENNYCH DO OPISU ZMIENNEJ OBJAŚNIAJĄCEJ ZE WZGLĘDU NA POZIOM ZRÓŻNICOWANIA ICH WARTOŚCI. JEŻELI Vi=<V* (0,1)- TO JEST QUASI-STAŁA I NIE WCHODZI DO MODELU ⱴ=δi/$\overset{\overline{}}{X}$i.
X1.=26 X2.=4,05 X3.=7 δ i=$\sqrt{\frac{1}{N}\sum_{T = 1}^{N}{(\text{Xi} - \overset{\overline{}}{X})^{2}}}$ δ 1=$\sqrt{\frac{1}{6}*162}$≈5,2 δ 2=$\sqrt{\frac{1}{6}*0,015}$≈0,05 δ 3=$\sqrt{\frac{1}{6}*46}$≈2,77 V1=$\frac{5,2}{26}$ =0,2 V2=$\frac{0,05}{4,05}$≈0,012 <0,1 V3=$\frac{2,77}{7}$≈0,4 W SKŁAD WCHODZĄ : V1 i V3. METODA ANALIZY GRAFÓW 10/69 (KUKUŁA) METODĄ ANALIZY GRAFÓW WYBRAĆ OPTYMALNĄ KOMBINACJĘ ZMIENNYCH OBJAŚNIAJĄCYCH DO MODELU EKONOMETRYCZNEGO JEŻELI R* = 0,4
JEŻELI RIJ ≤ R* TO TAKI WSPÓŁCZYNNIK UZNAJEMY ZA NIEISTOTNY I W JEGO MIEJSCE WPISUJEMY 0.
METODA ANALIZY GRAFÓW str.68/zad.8 (Kukuła) Na podstawie 32 obserwacji zmiennej objaśnianej y oraz wstępnie ustalonych zmiennych objaśniających, obliczono współczynniki korelacji, które zestawiono w macierzy W. Stosując metodę analizy grafów wybrać zmienne objaśniające do modelu ekonometrycznego. Weryfikację istotności współczynników korelacji przeprowadzić na poziomie istności α=0,05.
$W = \begin{bmatrix} 1,00 & 0,70 & - 0,52 & 0,41 & 0,35 & 0,61 & 0,92 \\ 0,70 & 1,00 & 0,74 & - 0,42 & 0,15 & - 0,35 & 0,24 \\ - 0,52 & & 1,00 & 0,50 & 0,31 & - 0,62 & 0,25 \\ 0,41 & & & 1,00 & - 0,36 & 0,21 & 0,07 \\ 0,35 & & & & 1,00 & 0,15 & - 0,09 \\ 0,61 & & & & & 1,00 & 0,29 \\ 0,92 & & & & & & 1,00 \\ \end{bmatrix}\text{\ \ \ }\begin{matrix} y \\ x_{1} \\ x_{2} \\ x_{3} \\ x_{4} \\ x_{5} \\ x_{6} \\ \end{matrix}$ α=0,05
r* - krytyczna wartość współczynnika korelacji; tα - statystyka t-studenta o n-2 stopniach swobody
|rij| ≤ r*(0,35) – współczynnik korelacji uznajemy za nieistotny i w jego miejsce wpisujemy 0.
I zasada reguły grafów Do modelu wchodzi po jednej zmiennej z każdego grafu. II zasada reguły grafów Do modelu wchodzi zmienna, która ma największą liczbę połączeń. III zasada reguły grafów W przypadku wystąpienia tej samej maksymalnej liczby połączeń, do modelu wchodzi zmienna, która jest silniej skorelowana ze zmienną y (bierzemy wartość bezwzględną). Odp. Do modelu wejdą x2 i x6. METODA POJEMNOŚCI INFORMACYJNEJ - METODA HELWIGA ZAD.2 S.67 KUKUŁA WYBRAĆ ZMIENNE OBJAŚNIAJĄCE DO LINIOWEGO MODELU REGRESJI OPISUJĄCEGO KSZTAŁTOWANIE SIĘ KOSZTÓW OBROTU TOWAROWEGO Y (MLN ZŁ) W SKLEPACH PEWNEJ FIRMY. EKSPERCI WYTYPOWALI NASTĘPUJĄCE CZYNNIKI WPŁYWAJĄCE NA KOSZTY: X1-WIELKOŚĆ OBROTU W MLN ZŁ; X2-POWIERZCHNIA SKLEPU; X3-LICZBA PERSONELU OBSŁUGUJĄCEGO. NASTĘPNIE ZEBRANO INFORMACJE STATYSTYCZNE O TYCH WIELKOŚCIACH A NA ICH PODSTAWIE OBLICZONO WSPÓŁCZYNNIK KORELACJI LINIOWEJ ZAWARTE W WEKTORZE R0 ORAZ MACIERZY R. $Ro = \begin{bmatrix} 0,72 \\ - 0,69 \\ 0,54 \\ \end{bmatrix}$ $R = \begin{bmatrix} 1,00 & - 0,21 & 0,15 \\ - 0,21 & 1,00 & 0,42 \\ 0,15 & 0,42 & 1,00 \\ \end{bmatrix}$ l=2K-1=23-1=7 – liczba kombinacji C1={X1} C2={X2} C3={X3} C4={X1,X2} C5={X2,X3} C6={X1,X3} C7={X1,X2,X3} hkj=$\frac{\ r_{0j}^{\ \ \ \ \ 2}}{1 + \sum|r_{\text{ij}}|}$ H-indywidualna pojemność nośników inf; K-nr kombinacji; J-nr zmiennej R1=[1,0] h11=$\frac{{0,72}^{2}}{1} \approx 0,51$ R2=[1,0] h22=$\frac{{( - 0,69)}^{2}}{1} \approx 0,48$ R3=[1,0] h33=$\frac{{0,54}^{2}}{1} \approx 0,29$ R4=$\begin{bmatrix} 1,0 & - 0,21 \\ - 0,21 & 1,0 \\ \end{bmatrix}$ h41=$\frac{{0,72}^{2}}{1 + 0,21} \approx 0,43$ h42=$\frac{{( - 0,69)}^{2}}{1 + 0,21} \approx 0,39$ R5=$\begin{bmatrix} 1,0 & 0,15 \\ 0,15 & 1,0 \\ \end{bmatrix}$ h51=$\frac{{0,72}^{2}}{1 + 0,15} \approx 0,45$ h53=$\frac{{0,54}^{2}}{1 + 0,15} \approx 0,47$ R6=$\begin{bmatrix} 1,0 & 0,42 \\ 0,42 & 1,0 \\ \end{bmatrix}$ h62=$\frac{{( - 0,69)}^{2}}{1 + 0,42} \approx 0,34$ h63=$\frac{{0,54}^{2}}{0,42 + 1} \approx 0,2$ R7=$\begin{bmatrix} 1,0 & - 0,21 & 0,15 \\ - 0,21 & 1,0 & 0,42 \\ 0,15 & 0,42 & 1,0 \\ \end{bmatrix}$ h71= $\frac{{0,72}^{2}}{1 + 0,21 + 0,15} \approx 0,38$ h72= $\frac{{( - 0,69)}^{2}}{0,21 + 1 + 0,42} \approx 0,29$ h73=$\frac{{0,54}^{2}}{0,15 + 0,42 + 1} \approx 0,18$ HK –INTEGRALNA POJEMNOŚĆ NOŚNIKÓW INFORMACJI HK=∑hKJ H1=h11=0,52 H2= h22=0,48 H3= h33=0,29 H4= h41+h42=0,82 H5= h51+h53=0,92 H6= h62+h63=0,54 H7= h71+h72+h73=0,85 0≤HK≤1 H5=0,92 METODA ANALIZY MACIERZY WSPÓŁCZYNNIKÓW KORELACJI 1,11 S.21 NOWAK W CELU WYJAŚNIENIA KSZTAŁTOWANIA SIĘ ZMIENNEJ Y ZAPROPONOWANO WSTĘPNIE 8 WIELKOŚCI. WEKTOR WSPÓŁCZYNNIKÓW KORELACJI ZMIENNEJ OBJAŚNIANEJ I POTENCJALNYCH ZMIENNYCH OBJAŚNIAJĄCYCH ORAZ MACIERZ WSPÓŁCZYNNIKÓW KORELACJI MIĘDZY POTENCJALNYMI ZMIENNYMI OBJAŚNIAJĄCYMI WYZNACZONO NA PODSTAWIE OSIEMNASTU POMIARÓW, PRZYJMUJĄC KRYTYCZNĄ WARTOŚĆ WSPÓŁCZYNNIKÓW KORELACJI. WYBRAĆ ZMIENNE OBJAŚNIAJĄCE ZMIENNĄ Y. $R_{0} = \begin{bmatrix} 0,10 \\ 0,15 \\ 0,61 \\ 0,31 \\ 0,39 \\ 0,79 \\ 0,91 \\ 0,79 \\ \end{bmatrix}\begin{matrix} x_{1} \rightarrow y \\ x_{2} \rightarrow y \\ \\ x_{4} \rightarrow y \\ x_{5} \rightarrow y \\ \\ x_{7}\text{\ max} \\ \\ \end{matrix}$ $R = \begin{bmatrix} \begin{matrix} 1,00 & 0,22 & \begin{matrix} 0,02 & 0,45 & \begin{matrix} 0,04 & 0,28 & \begin{matrix} 0,27 & 0,14 \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \begin{matrix} 0,22 & 1,00 & \begin{matrix} 0,38 & 0,22 & \begin{matrix} 0,23 & 0,12 & \begin{matrix} 0,14 & 0,22 \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \begin{matrix} 0,02 & 0,38 & \begin{matrix} 1,00 & 0,04 & \begin{matrix} 0,28 & 0,44 & \begin{matrix} 0,54 & 0,59 \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \begin{matrix} 0,45 & 0,22 & \begin{matrix} 0,04 & 1,00 & \begin{matrix} 0,05 & 0,42 & \begin{matrix} 0,45 & 0,25 \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \begin{matrix} 0,04 & 0,23 & \begin{matrix} 0,28 & 0,05 & \begin{matrix} 1,00 & 0,51 & \begin{matrix} 0,45 & 0,38 \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \begin{matrix} 0,28 & 0,12 & \begin{matrix} 0,44 & 0,42 & \begin{matrix} 0,51 & 1,00 & \begin{matrix} 0,86 & 0,80 \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \begin{matrix} 0,27 & 0,14 & \begin{matrix} 0,54 & 0,45 & \begin{matrix} 0,45 & 0,86 & \begin{matrix} 1,00 & 0,79 \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \begin{matrix} 0,14 & 0,22 & \begin{matrix} 0,59 & 0,25 & \begin{matrix} 0,38 & 0,80 & \begin{matrix} 0,79 & 1,00 \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \end{matrix} \\ \end{bmatrix}$ r*=0,6 10. ODRZUCAMY ZMIENNE SPEŁNIAJĄCE WARUNKI |R0J|≤ R* (ODRZUCAMY X1,X2,X4,X5) 20. WYBIERAMY ZMIENNĄ DLA KTÓREJ |RN|=MAX{|R0J|} RN=R7=0,91→X7 30. ODRZUCAMY ZMIENNE SPEŁNIAJĄCE RELACJĘ |RNI|≥R* (ODRZUCAMY X6 I X8) ODP: X7 I X3 : |
KLASYCZNA METODA NAJMNIEJSZYCH KWADRATÓW NOWAK 2.10/50 DANE SĄ OBSERWACJE ZMIENNYCH Y X1 X2 . OSZACOWAĆ PARAMETRY STRUKTURALNE I PARAMETRY STRUKTURY STOCHASTYCZNEJ MODELU LINIOWEGO OPISUJĄCEGO KSZTAŁTOWANIE SIĘ ZMIENNEJ Y OD ZMIENNYCH X1 X2
UKŁAD RÓWNAŃ Yt =α0+α1X1t+α2x2+εt PARAMETRY STRUKTURALNE α0 α1 α2 Σyt=na0 +a1Σx1t+a2Σx2t Σyt *x1t=a0Σx1t+a1Σx1t2+a2Σx1t*x2t Σyt*x2t=a0Σx2t+a1Σx1t*x2t+a2Σx2t2 15=5a0+3a1+2a2 10=3a0+3a1+2a2 8=2a0+2a1+2a2/ :2 15=5a0+3a1+2a2 10=3a0+3a1+2a2 4=a0+a1+a2 a0=4-a1-a2 15=5*(4-a1-a2)+ 3a1+2a2 10=3*(4-a1-a2)+ 3a1+2a2 ŷt=2,5 -0,5 X1t +2X2t +εt x RACHUNEK MACIERZOWY: a=(XTX)-1*Xty $y = \begin{bmatrix} \begin{matrix} 2 \\ 2 \\ 3 \\ \end{matrix} \\ 3 \\ 5 \\ \end{bmatrix}$ $x = \begin{bmatrix} 1 & 0 & 0 \\ 1 & 1 & 0 \\ 1 & 0 & 0 \\ 1 & 1 & 1 \\ 1 & 1 & 1 \\ \end{bmatrix}$ $\text{\ \ x}^{T}y = \ \begin{bmatrix} 1 & 1 & 1 & 1 & 1 \\ 0 & 1 & 0 & 1 & 1 \\ 0 & 0 & 0 & 1 & 1 \\ \end{bmatrix}$* $\begin{bmatrix} \begin{matrix} 2 \\ 2 \\ 3 \\ \end{matrix} \\ 3 \\ 5 \\ \end{bmatrix}$ =$\begin{bmatrix} 15 \\ 10 \\ 8 \\ \end{bmatrix}$ =$\begin{bmatrix} \Sigma y_{t} \\ \Sigma y1*x_{1t} \\ \Sigma x_{2t}*y_{1} \\ \end{bmatrix}$
(XTX)-1=$\frac{1}{det(X^{T}X)}{*(X^{T}X)}^{D}$ det$\begin{bmatrix} 5 & 3 & 2 \\ 3 & 3 & 2 \\ 2 & 2 & 2 \\ \end{bmatrix}\begin{matrix} 5 & 3 \\ 3 & 3 \\ 2 & 2 \\ \end{matrix}$ =(5*3*2)+(3*2*2)+(2*3*2)-(2*3*2)-(2*2*5)-(2*3*3)= 30+12+12-12-20-18=4
(XTX)-1=1/4 *$\begin{bmatrix} 2 & - 2 & 0 \\ - 2 & 6 & - 4 \\ 0 & - 4 & 6 \\ \end{bmatrix}$=$\begin{bmatrix} 0,5 & - 0,5 & 0 \\ - 0,5 & 1,5 & - 1 \\ 0 & - 1 & 1,5 \\ \end{bmatrix}$ a=$\begin{bmatrix} 0,5 & - 0,5 & 0 \\ - 0,5 & 1,5 & - 1 \\ 0 & - 1 & 1,5 \\ \end{bmatrix}$ * $\begin{bmatrix} 15 \\ 10 \\ 8 \\ \end{bmatrix}$=$\begin{bmatrix} 2,5 \\ - 0,5 \\ 2 \\ \end{bmatrix}$ $\begin{matrix} (0,5*15 - 0,5*10 + 0*8) \\ ( - 0,5*15 + 1,5*10 - 1*8) \\ (0*15 - 1*10 + 1,5*8) \\ \end{matrix}$ WARIANCJA SKŁADNIKA LOSOWEGO $Se^{2} = \frac{1}{n - k}*{\sum_{t = 1}^{n}{(y_{t}} - y_{t})}^{2} = \frac{1}{n - k}(y^{T}y - y^{T}*x*a)$ n-liczba obser. hist ; k-liczba oszacowanych par. strukturalnych et=yt=ŷt - reszta
$Se^{2} = \frac{1}{5 - 3}*2,5\ \sim 1,25j^{2}$ ODCHYLENIE SKŁADNIKA LOSOWEGO : Se=$\sqrt{\text{Se}^{2}}\sim 1,12$ ŚREDNIE BŁĘDY SZACUNKU I MACIERZ WARIANCJI- KOWARIANCJI D2(a)= Se2*(XTX)-1=1,25*$\begin{bmatrix} 0,5 & - 0,5 & 0 \\ - 0,5 & 1,5 & - 1 \\ 0 & - 1 & 1,5 \\ \end{bmatrix} = \begin{bmatrix} 0,63 & - 0,63 & 0 \\ - 0,63 & 1,88 & - 1,25 \\ 0 & - 1,25 & 1,88 \\ \end{bmatrix}$ wariancje Kowariancje D(a0)=$\sqrt{0,63}\sim 0,79$ D(a1)=$\ \sqrt{1,88}\sim 1,37$ D(a2)=$\ \sqrt{1,88}\sim 1,37$ ŷt=$\frac{2,5}{0,79} - \frac{0,5\ X_{1t}}{1,37} + \frac{2X_{2t}}{1,37} + \varepsilon_{t}$
WSPÓŁCZYNNIK ZMIENNOŚĆI :$\varphi^{2} = \frac{\sum_{t = 1}^{n}{(y_{t} - y_{t})}^{2}}{\sum_{t = 1}^{n}{(y_{t} - {\overset{\overline{}}{y}}_{t})}^{2}} = \frac{\left( n - k \right)*\text{Se}^{2}}{\sum_{t = 1}^{n}{(y_{t} - {\overset{\overline{}}{\overset{\overline{}}{y}}}_{t})}^{2}} = \frac{y^{T}y - y^{T}*x*a}{{(y - \overset{\overline{}}{y})}^{T}*(y - \overset{\overline{}}{y})} = \frac{2,5}{6}\sim 0,42\ \ = 42\%\ (im\ mniejszy\ tym\ lepszy)$
WSPÓŁCZYNNIK DETERMINACJI R2: R2 = 1 − φ2 = 1 − 0, 42 ∼ 0, 58 (58%) im wiekszy tym lepszy $R^{2} = \frac{\sum_{t = 1}^{n}{(y_{t} - {\overset{\overline{}}{y}}_{t})}^{2}}{\sum_{t = 1}^{n}{(y_{t} - {\overset{\overline{}}{y}}_{t})}^{2}}$ R2∈ < 0; 1> WSPÓLCZYNNIK KORELACJI WIELORAKIEJ: $R = \sqrt{R^{2}} = \sqrt{1 - \varphi^{2}} = \sqrt{0,58}\sim 0,76$ R ∈ < 0; 1> WSPÓŁCZYNNIK ZMIENNOŚCI LOSOWEJ: ⱴE=$\frac{\text{Se}}{\overset{\overline{}}{y}}*100\% = \frac{1,12}{3}*100\% = 37\%\ \ JEST\ DOBRZE\ GDY\ WARTOsc\ TA\ NIE\ PRZEKRACZA\ 10\%\ $ BADANIE ISTOTNOŚCI PARAMETRÓW STRUKTURALNYCH (DANE Z ZAD. 23 KUKUŁA)
1° SFORMUŁOWANIE HIPOTEZ H0: ΑI = 0 (NIEISTOTNE) H1: ΑI ≠ 0 (ISTOTNE) 2° SPRAWDZIAN HIPOTEZY TAI = $\frac{a_{i}}{D{(a}_{i})}$ AI- WARTOŚĆ PRZY X, PARAMETR STRUKTURALNY, D(AI) - ŚREDNI BŁĄD SZACUNKU TA0 = $\frac{6,2}{2,26} = 2,74$ TA1 = $\frac{1,3}{0,85} = 1,53$ TA2 = $\frac{2,6}{1,05} = \ 2,48$ 3° WYZNACZANIE ZBIORU KRYTYCZNEGO Α = 0,05 DF = N-K = 5-3 = 2 STOPNIE SWOBODY, K-LICZBA PARAMETRÓW STRUKTURALNYCH, N-LICZBA OBSERWACJI TΑ = 4,303 JEŻELI |TAI| ≤ TΑ TO NIE MA PODSTAW DO ODRZUCENIA HIPOTEZY H0. PARAMETRY SĄ NIEISTOTNE. JEŻELI |TAI| > TΑ TO ODRZUCAMY HIPOTEZĘ H0 NA RZECZ H1. PARAMETRY SĄ ISTOTNE.
2° SPRAWDZIAN HIPOTEZY
3° WYZNACZANIE ZBIORU KRYTYCZNEGO Α=0,05, DF1= K-1= 3-1=2, DF2= N-K = 5-3=2 FΑ=19 JEŻELI F≤ FΑ TO NIE MA PODSTAW DO ODRZUCENIA HIPOTEZY H0. PARAMETRY SĄ NIEISTOTNE. JEŻELI F> FΑ TO ODRZUCAMY HIPOTEZĘ H0 NA RZECZ H1. PARAMETRY SĄ ISTOTNE. MODELE NIELINIOWE. MODEL HIPERBOLICZNY 4.26 S. 83 (NOWAK) NA PODSTAWIE NASTĘPUJĄCYCH OBSERWACJI ZMIENNYCH Y I X OSZACOWAĆ PARAMETRY STRUKTURALNE MODELU HIPERBOLICZNEGO OPISUJĄCEGO ZALEŻNOŚCI ZMIENNEJ Y OD XO POSTACI:
Yt=$\frac{1}{\alpha 0 + \alpha 1x1}$ /()-1 $\frac{1}{\text{Yt}}$=α0+α1X1 $\frac{1}{\text{Yt}} = Zt$ Zt=α0+α1+X1
40=10a0+50a1 287,5=50a0+345a1 a1=0,84 a0=-0,2 Yt=$\frac{1}{- 0,2 + 0,84\text{Xt}}$ BADANIE AUTOKORELACJI (TEST DURBINA-WATSONA) 5.25/102 NOWAK DLA TRENDU LINIOWEGO OTRZYMANO CIĄG LICZB
PRZY POZIOMIE ISTOTNOŚCI Α=0,05 ZBADAĆ ZA POMOCĄ TESTU DURBINA-WATSONA CZY WYSTĘPUJE AUTOKORELACJA ODCHYLEŃ LOSOWYCH PIERWSZEGO RZĘDU.
H0: Ρ=0 – BRAK AUTOKORELACJI H1: Ρ≠0 – WYSTĘPUJE AUTOKORELACJA 20 SPRAWDZIAN HIPOTEZY D NALEŻY DO ZBIORU LICZB Z ZAKRESU <0,4>; $\sum_{t = 2}^{n}{(e_{t} - e_{t - 1})}^{2}$=5,9; $\sum_{t = 1}^{n}e_{t}^{2}$=2,41 $d = \frac{\sum_{t = 2}^{n}{(e_{t} - e_{t - 1})}^{2}}{\sum_{t = 1}^{n}e_{t}^{2}}$=$\frac{5,9}{2,41} \approx 2,45 \approx 2$ JEŻELI D=2 TO MAMY DO CZYNIENIA Z BRAKIEM AUTOKORELACJI. (INNE MOŻLIWOŚCI: JEŻELI D<2 TO MAMY PODEJRZENIE O WYSTĘPOWANIE AUTOKORELACJI DODATNICH. JEŻELI D NALEŻY DO ZAKRESU LICZB (2,4> MAMY PODEJRZENIE O WYSTĘPOWANIE AUTOKORELACJI UJEMNEJ. WÓWCZAS OBLICZAMY D’=4-D. D’=4-2,45=1,55 – PORÓWNUJEMY Z TABLICAMI). 30 WYZNACZANIE ZBIORU KRYTYCZNEGO Α=0,05, N=19, K-1 – LICZBA ZMIENNYCH W MODELU, K-1=1 DL=1,18 DU=1,40 JEŻELI D>DU TO NIE MA PODSTAW DO ODRZUCENIA HIPOTEZY H0. MAMY DO CZYNIENIA Z BRAKIEM AUTOKORELACJI. (INNE MOŻLIWOŚCI: JEŻELI D<DL TO ODRZUCAMY H0 NA RZECZ H1 – WYSTĘPUJE AUTOKORELACJA. JEŻELI DL≤D≤DU – TO NIE MOŻEMY JEDNOZNACZNIE STWIERDZIĆ BRAKU AUTOKORELACJI). |
---|